HÀNH TRÌNH TRỞ THÀNH “SAO MAI” CỦA CẬU BÉ NHÀ QUÊ
Cám ơn Đức Thiện đã đồng ý tham gia cuộc trò chuyện với Cauthu.com.vn. Dĩ nhiên, chúng tôi biết giờ đây anh đang có nhiều cảm xúc khi được LĐBĐ Việt Nam gỡ án treo giò vĩnh viễn do liên quan đến những tiêu cực trong quá khứ. Nhưng bây giờ đã là một cuộc sống mới và chúng tôi xin chia sẻ niềm vui này với anh.
–Phóng viên: Chúng ta sẽ bắt đầu buổi trò chuyện ngày hôm nay bằng một câu chuyện thời niên thiếu, xin cho hỏi cơ duyên nào đưa Đức Thiện từ một cậu nhóc gia đình nông dân đến với bóng đá chuyên nghiệp ?
+ Đức Thiện: Tôi sinh ra và lớn lên ở Long Khánh, Đồng Nai, đến năm 2004 thì được dịp lên TTTT Thành Long để tham gia khoá tuyển sinh và may mắn được chọn vào các lứa U17-18 để chuẩn bị cho giải U18 Báo Bóng đá và giải U21 Báo Thanh Niên.
Quãng thời gian tại sân Thành Long tôi được sự may mắn khi người dẫn dắt là HLV Trần Minh Chiến, một người đã thành danh trong vai trò tiền đạo trước đây. Bản thân tôi cũng thi đấu ở trên hàng công, nên việc được thầy Chiến rèn cho về tư duy chiến thuật, kỹ năng chơi bóng của một tiền đạo giúp tôi phát triển rất nhiều.
Năm 2008 có thể xem là một năm thành công nhất của tôi, tại giải U21 Báo Thanh Niên diễn ra tại Bình Định thì lúc đấy TTTT Thành Long mang tên CLB TP.HCM đạt được danh hiệu Á quân và riêng cá nhân tôi cũng may mắn đoạt danh hiệu Vua phá lưới.
– Tiếp nối thành công sau U21 QG và được điền tên vào danh sách U23 Việt Nam tham dự Mederka Cup tại Malaysia lúc đấy cảm xúc của anh như thế nào?
+ Được gọi lên thi đấu cho U23 Việt Nam với bản thân tôi cũng như gia đình vô cùng hạnh phúc. Tất cả hàng xóm cũng như mọi người ở Đồng Nai hãnh diện vì từ trước giờ rất ít cầu thủ trẻ của địa phương được khoác áo U23 Việt Nam. Cảm xúc lúc ấy giống như là một giấc mơ vậy, đời cầu thủ lúc nào cũng mong muốn được khoác lên mình chiếc đội tuyển. Bản thân tôi đã làm được thì tôi lấy làm hạnh phúc và luôn cố gắng thi đấu hết sức mình.
TỪ BÌNH DƯƠNG TỚI BÌNH ĐỊNH, TỪ HẠNH PHÚC TỚI KHỔ ĐAU
– Chuyển đến thi đấu cho B.Bình Dương tại V- League, anh có cảm thấy gặp nhiều áp lực ?
+ Sau khi đoạt danh hiệu Vua phá lưới giải U21 Báo Thanh Niên tại Bình Định năm 2008. Tiếp đó tôi được tham dự Mederka Cup tại Malaysia cùng U23 Việt Nam. Năm đấy đội được dẫn dắt bởi bộ đôi HLV Mai Đức Chung, HLV Lê Thuỵ Hải, toàn đội đã lên ngôi Vô địch năm ấy. Sau khi trở về thì tôi được CLB B.Bình Dương liên hệ và chuyển nhượng từ TTTT Thành Long về thi đấu cho đội bóng đất Thủ vào năm 2009.
Thật sự ở thời điểm đó tôi cảm thấy rất hạnh phúc. B.Bình Dương năm 2009 vốn được mệnh danh là “Chelsea Việt Nam”. Khi được khoác áo một đội bóng mang tầm vóc lớn của Việt Nam thì đấy là sự hãnh diện cho cá nhân tôi. Và trong trận đấu ra mắt dưới thời HLV Vital thì tôi đã có được bàn thắng đầu tiên của mình. Cảm xúc lúc đó không thể nào diễn tả được, từ một cầu thủ trẻ về khoác áo một CLB tên tuổi tại V-League, có được bàn thắng ở trận ra mắt thì bản thân tôi cảm thấy rất hạnh phúc và hãnh diện vì điều đó.
– Nửa sau mùa giải 2009 thì anh không được thi đấu thường xuyên, thời điểm đó khó khăn như thế nào?
+ Về B.Bình Dương thì trong đầu Thiện đã biết trước mình sẽ gặp rất nhiều thử thách. Tại vì ở thời điểm đương thời B.Bình Dương có rất nhiều tuyển thủ quốc gia và các ngoại binh tốp đầu tại V-League trong đội hình. Trong đầu tôi luôn nghĩ rằng mình sẽ cố gắng hết sức, tận dụng những lần HLV trao cơ hội để thể hiện tốt và mong được tạo điều kiện thi đấu nhiều hơn. Để cạnh tranh vị trí với các “sao” ở B.Bình Dương vào thời điểm đấy là một thử thách lớn.
– 4 năm liền anh lỡ hẹn với 2 kỳ SEA Games 25 và 26, khi liên tiếp phải gặp chấn thương ở sát giờ, thời điểm đó khó khăn như thế nào?
+ Không thể tham dự SEA Games là một nỗi thất vọng vô cùng lớn với bản thân tôi. Khi được các HLV tín nhiệm và gọi tập trung đội tuyển U23 Việt Nam để tham dự các kỳ SEA Game thì tôi tập luyện rất tốt, cũng như có được phong độ ổn định. Nhưng bản thân tôi lại thiếu may mắn, cứ sát thời điểm khởi tranh giải thì tôi lại gặp phải những chấn thương đáng tiếc như rách bao khớp vai, gãy xương đòn, chấn thương gân kheo … nó ảnh hưởng rất nhiều với tôi. Lúc đó là quãng thời gian cực kỳ khó khăn, mình đang đạt phong độ nhưng lại gặp chấn thương và khiến mình rất khó khăn để vượt qua.
– Không được trao cơ hội nhiều tại V-League có phải là nguyên nhân để anh chuyển đến thi đấu cho SQC Bình Định tại giải hạng Nhất?
+ Có thể nói tại B.Bình Dương thì có một quãng thời gian dài tôi không thể cạnh tranh được vị trí với những ngoại binh và những cầu thủ nội khác. Tôi muốn tìm cơ hội ở một môi trường khác, ở một giải đấu hạng thấp hơn để tìm lại chính mình sau quãng thời gian dài chấn thương. Năm đó đội bóng đất Võ họ rất khát khao lên chuyên nên chiêu mộ rất nhiều cầu thủ và trong đó có tôi. Tôi quyết định về khoác áo SQC Bình Định vào năm 2010.
Trong màu áo Bình Định có thể nói là thời điểm mà tôi thi đấu tốt. Mùa giải đầu tiên tôi ghi được 8 bàn thắng và là cầu thủ ghi bàn nhiều nhất cho đội bóng đất võ. Nhưng đáng tiếc mục tiêu thăng hạng không thể hoàn thành được, Bình Định chỉ về đích ở vị trí thứ 2 sau Sài Gòn Xuân Thành.
– Sau khi rời Bình Định về khoác áo Đồng Nai nhưng anh lại không được thi đấu ngay vì những vướng mắc. Vậy vướng mắc ở đây là gì?
+ Tôi ký hợp đồng với Bình Định là 3 năm, nhưng khi mà thi đấu được 2 năm thì CLB không còn mục tiêu nữa và muốn thanh lý hợp đồng để cầu thủ có thể tìm bến đỗ mới. Tuy nhiên, tôi và CLB lại không thể thống nhất được mức tiền thanh lý hợp đồng.
Tôi chỉ còn 1 năm hợp đồng nhưng Bình Định đòi số tiền quá cao, không có đội bóng nào có thể đáp ứng được cái mức thanh lý với giá tiền cao như vậy.
Nên tôi và Bình Định gặp phải vướng mắc về hợp đồng. Họ định không sử dụng tôi nữa, cũng nói rằng không có nhu cầu sử dụng tôi ở mùa giải kế tiếp và mong muốn tôi ra đi để nhận lại tiền bồi thường 1 năm hợp đồng. Tôi quyết định nghỉ và trở về Đồng Nai sinh sống cũng như chuyển hướng sang kinh doanh một shop thể thao. Nhưng đam mê không cho phép tôi từ bỏ, năm 2014 thì tôi cũng có làm đơn và gửi các giấy tờ liên quan lên Liên đoàn bóng đá Việt Nam. Sau khi xem xét, Liên đoàn xác định tôi là cầu thủ tự do và có thể thi đấu cho CLB Đồng Nai.
ĐỒNG NAI, NƠI ÁM ẢNH VÀ NHỮNG NỖI ĐAU
– Có thể nói khoảng thời gian khoác áo Đồng Nai là giai đoạn buồn với tiêu cực không đáng có. Bản thân anh có chia sẻ gì về thời điểm đó?
+ Thật sự tôi xin trải lòng, khi về khoác áo Đồng Nai vào năm 2014 thì có một phần hãnh diện và hạnh phúc khi là một người con được cống hiến cho đội bóng quê hương. Nhưng trong cuộc sống, khi mình còn trẻ và chưa hiểu biết nhiều về mọi thứ, từ lúc còn nhỏ đến lúc ăn tập đá bóng, mình không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhiều, không được hiểu biết về pháp luật và về tất cả mọi thứ nên đã dẫn đến sai lầm rất đáng tiếc của tuổi trẻ.
Sau sai lầm đó và nhận án phạt của Liên đoàn bóng đá Việt Nam cũng như của toà án thì tôi trở về nhà với sự suy sụp tinh thần, mọi thứ như “địa ngục” vậy. Kể cả những người trước giờ yêu quý và hâm mộ tôi đều quay lưng vì những sai lầm mà mình phạm phải.
– Nhiều người quay lưng khi án phạt được đưa ra, vậy thì đâu là động lực cho anh ?
+ Khi mà tôi nhận án phạt từ Liên đoàn bóng đá Việt Nam thì cũng có nhiều người động viên trong đó HLV Trần Minh Chiến. Thầy khuyên tôi rằng: “Dù gì thì mọi chuyện đã lỡ rồi, ai cũng có sai lầm. Mình té ở đâu thì mình phải đứng dậy ở đó. Những sai lầm dạy chúng ta khôn lớn và trưởng thành hơn. Đó cũng là bài học đáng giá trong cuộc đời mình, để sau này đứng dậy mình làm một người tốt cho xã hội và cho bóng đá Việt Nam”.
– Khoảng thời gian nghỉ bóng đá chuyên nghiệp nó thay đổi như thế nào với cuộc sống của anh và gia đình?
+ Sau khi tôi nhận án phạt, cuộc sống của tôi thay đổi nhiều thứ. Tôi bắt đầu trở nên rụt rè hơn trong tiếp xúc với cộng đồng và mọi người. Cảm thấy mặc cảm khi mình đã gây ra lỗi lầm, e ngại khi tiếp xúc với bạn bè, người thân và những người ngoài xã hội. Lúc đó tôi chỉ còn dành thời gian cho vợ và cho con, cố gắng làm người cha người chồng thật tốt.
Bản thân tôi cũng hạn chế ra đường để tránh tiếp xúc với mọi người và những lời dị nghị vì những lỗi lầm mình gây ra. Tuy nhiên, tôi cũng được may mắn khi gia đình và đặc biệt là vợ và các con rất yêu thương mình, lúc nào cũng động viên cố gắng thay đổi và sửa chữa những sai lầm đã gây ra, phấn đấu thành người công dân tốt, ngừoi cha tốt, người chồng tốt. Khi mình trở thành người tốt biết đâu may mắn sẽ đến và được giảm án để có cơ hội làm lại từ đầu.
MỘT CUỘC SỐNG MỚI BẮT ĐẦU
– Khi hay tin được Liên đoàn bóng đá Việt Nam giảm một phần mức án, cảm xúc lúc đó của anh như thế nào?
+ Trong 8 năm qua từ lúc nhận án phạt thì lúc nào tôi cũng giữ cho mình ngọn lửa đam mê với bóng đá. Tôi tham gia chơi bóng cho các đội bóng phong trào, tham dự các buổi huấn luyện của địa phương. Nhưng trong thâm tâm tôi luôn mong rằng một ngày mình được Liên đoàn bóng đá Việt Nam giảm án để có thể trở lại.
Ở thời điểm hiện tại thì độ tuổi không thể nào cho phép tôi quay lại với các giải đấu chuyên nghiệp như V-League, hạng Nhất hay hạng Nhì được nữa. Nhưng mà trong đầu tôi luôn mong muốn mình sẽ trở thành HLV, dùng kinh nghiệm ở những năm tháng ăn tập và thi đấu chuyên nghiệp trước đây truyền đạt lại cho những thế hệ trẻ, cho những em nhỏ của bóng đá cộng đồng có thể phát triển thành các tài năng tương lai cho bóng đá Việt Nam.
– Nếu có một lời để gửi đến những người đã luôn bên cạnh ủng hộ anh để có thể trở lại như ngày hôm nay, anh sẽ nói gì?
+ Trước hết, tôi xin gửi lời xin lỗi đến người hâm mộ bóng đá Việt Nam. Xin lỗi những người mà mong muốn tôi trở thành cầu thủ tốt nhưng mà tôi không thể làm điều đó trong quá khứ. Tôi muốn gửi lời xin lỗi chân thành nhất với tất cả mọi người cũng như HLV Trần Minh Chiến.
Lời tiếp theo là sự cảm ơn sâu sắc đến tất cả những người đã luôn ủng hộ, sát cánh để tôi có cơ hội được giảm một phần án phạt và trở lại với bóng đá, cũng như làm lại cuộc đời.
Xin cảm ơn Đức Thiện, xin chúc anh thành công với những dự định của mình!
Link bài gốc: https://www.nguoiduatin.vn/tien-dao-duc-thien-xin-cam-on-vi-da-cho-toi-co-hoi-lam-lai-tu-dau-a602152.html