Chào Tú Oanh, chị đang vào vai bà Bích tham lam, hay ăn cắp vặt trong phim Hương vị tình thân. Nghe nói, từ phần 1 đến phần 2, chị nhận được rất nhiều chỉ trích vì vai diễn xấu tính này?
Tôi ngại lắm, không dám lên mạng đọc bình luận của khán giả. Hồi phim mới lên sóng, bà Bích đã khiến nhiều khán giả bức xúc. Lúc đó tôi sốc, choáng váng vì khán giả không chỉ phản ứng về vai diễn mà còn đánh đồng tôi với nhân vật. Đã lâu lắm rồi tôi mới làm phim và chưa bao giờ tương tác trực tiếp với khán giả như vậy nên cách mọi người đưa ra những lời cáu kỉnh, bộc phát khiến tôi bỡ ngỡ. Dẫu biết đó chỉ là phản ứng trên mạng, tôi vẫn choáng. Thời gian đầu, tôi bị tác động nhiều lắm nhưng khi đến đoàn, các bạn diễn viên trẻ hay động viên tôi đừng đọc. Nếu kệ được thì đã khác nhưng đằng này tôi chẳng kệ ngay được.
Khi đọc kịch bản, chị có nghĩ vai diễn của mình sẽ bị ghét và “ném đá” tơi tả thế này không?
Trước khi phim lên sóng, tôi đã nghĩ đến chuyện vai diễn bị phản ứng nhưng không thể ngờ lại dữ dội như vậy. Phim phát xong rồi, tôi mới đủ dũng khí bật lại và âm thầm xem một mình. Nhìn bản thân trong vai bà Bích, tôi cũng xấu hổ phết đấy.
Ngày nhận lời đóng Hương vị tình thân, tôi đã tỉ tê với cậu con trai út rằng mẹ sẽ vào một vai phản diện và có thể bị ghét đấy. Con khi đó nói với tôi rằng, chẳng sao cả vì phim có vai được quý thì cũng phải có vai bị ghét chứ. Mẹ đóng vai phản diện mà bị ghét mới gọi là thành công chứ. Đến khi phim chiếu được vài tập đầu và cư dân mạng ghét mình kinh khủng, tôi cũng tâm sự với con. Cậu nhóc vừa cười vừa bảo mẹ đóng phản diện mà bị ghét là thành công nhưng con cũng chẳng thích nhìn mẹ như vậy đâu.
Điều gì khiến chị nhận lời vào vai bà Bích sau 15 năm không đóng phim truyền hình?
Tôi làm việc tại Nhà hát Tuổi trẻ và về hưu được 1 năm nay. Trước đây, tôi không nhận phim vì sợ ảnh hưởng công việc ở Nhà hát Tuổi trẻ.
Gần đây, tôi nghỉ hưu non và các con cũng đã lớn nên có nhiều thời gian rảnh hơn. Chị Minh Vượng – một người chị lớn trong nghề – động viên tôi luôn giữ nghề nên khi có cơ hội casting, tôi cũng muốn thử xem sao. Tôi nghĩ mình may mắn khi trở lại truyền hình với vai bà Bích. Rất nhiều diễn viên ước được làm những vai có tính cách và nhiều màu sắc như bà Bích. Với tôi, bà Bích rất thú vị. Tôi ở ngoài đời đâu có bao giờ nói được ai như bà ấy, dù có đụng độ với ai thì cũng tức chảy nước mắt ra rồi về nhà ấm ức một mình, tự trách bản thân đáng nhẽ phải nói thế này thế kia mà thôi.
Tôi hay đùa với mọi người rằng có lẽ vì thế mà khi vào vai bà Bích, mình được bung xoã. Đôi khi tôi tâm sự với đạo diễn rằng không hiểu sao mình có thể nói được như thế. Đạo diễn bảo rằng, em biết vì mỗi lần hô cắt, chị cứ thần ra một lúc rồi mới bình thường trở lại.
Còn thông tin chị không dám xem phim mình đóng?
Nói thật, phụ nữ mà, bao năm không thấy mặt mình trên tivi giờ thấy sự thật của tuổi tác cũng làm cho mình áp lực lắm. Những vai tôi từng làm ở nhà hát đa số là những vai tính cách nên cũng không quan trọng về hình thức. Nói thật là thời gian đầu, khoảng đến 8-9 tập đầu tôi hèn đến mức không dám xem phim mà chỉ bắt đầu xem lại tập 11. Lúc đó tôi thấy khán giả đang cáu nhân vật bà mẹ của tôi điên cuồng.
Bà Bích luôn xuất hiện với những trang phục loè loẹt đến mức vô duyên, chị có sợ mình mất hình ảnh khi đóng vai này không?
Tôi không ngại xấu khi lên hình. Trước khi đóng phim, tôi đi mượn rất nhiều quần áo của bạn bè, nói: “Này, có đồ gì cũ mà lòe loẹt thì đưa hết đây”. Bà Bích là dân lao động nên không thể chải chuốt. Cháu gái tôi liên tục hỏi: “Bác ơi, đến khi nào bác được tô son”.
Về tính cách, tôi xây dựng hình ảnh một bà mẹ ít học, đồng bóng, nông cạn, yêu con đẻ của mình thái quá. Vì nghèo, bà Bích đối xử tệ bạc với con nuôi – Phương Nam, khiến cuộc sống nhân vật gặp nhiều khốn khó. Vì bần cùng, bà nảy sinh tính tắt mắt. Tôi tái hiện nhân vật đa chiều, không hẳn tốt hoặc xấu, có chút tinh ranh, đáng yêu bên cạnh sự nông nổi, hời hợt.
Tuy nhiên, tôi cũng không để bà Bích “một màu”, tôi có bàn với đạo diễn thêm nhiều chi tiết hài hước vào phim để bà ấy đáng thương hơn là đáng trách. Bà ấy ghét Nam cũng là ích kỷ tạm thời, chứ không phải là một người độc địa, sâu cay.
Chị thấy mình khi diễn xuất hợp nhất với diễn viên nào?
Công Lý là người quá nhiều kinh nghiệm làm truyền hình, hai chị em đã biết nhau từ trước, mọi sự tương tác rất đơn giản không có gì phải nghĩ cả. Tôi cũng có tương tác với chị Như Quỳnh, Quách Thu Phương. Chúng tôi đã quen biết nhau nhiều năm, mỗi lần gặp là nói cười ríu rít, đóng chung cũng không khó khăn vì đã hiểu nhau. Tôi thích Phương Oanh bởi bạn ấy chịu khó lăn xả, diễn tự nhiên. Vai Nam – con gái nuôi bà Bích – tạo cho tôi nhiều cảm xúc khi diễn chung. Tôi nể phục Mạnh Trường (vai Long), Thu Quỳnh (vai Thy) vì thái độ làm việc nghiêm túc, chuyên nghiệp.
Nhiều nghệ sĩ trung niên tham gia phim truyền hình và để nhiều dấu ấn như: NSND Lan Hương, NSND Thu Hà, NSND Trung Anh, NSND Hoàng Cúc… Chị có nghĩ vai diễn của mình sẽ là một “món quà quý” sau khi mình về hưu?
Tôi nghĩ đó là điều may mắn và vinh dự của các anh chị. Tôi cũng muốn thử sức đóng phim truyền hình nhiều hơn nhưng để có vai chính ở tuổi trung niên như tôi là rất khó. Sức hút của giới trẻ luôn rất lớn, gương mặt tôi lại hợp các vai “đào lệch”. Trước kia, khi còn là sinh viên Đại học Sân khấu Điện ảnh, chồng tôi mất nhiều thời gian thuyết phục tôi thay đổi quan niệm về vai chính, vai phụ. Anh nói diễn viên không cần phải cố tìm mọi cách đóng vai chính. Nhiều vai phụ dù chỉ xuất hiện vài phút nhưng khán giả nhớ đến mình là thành công rồi. Tôi từ đó gắn với các vai tính cách trên sân khấu và phim ảnh.
Xin cảm ơn những chia sẻ của chị!
Link bài gốc: https://www.nguoiduatin.vn/tu-oanh-thoi-gian-dau-toi-khong-dam-xem-phim-minh-dong-a523993.html